TÌNH YÊU CỦA MẸ (Phạm Thị Hồng Linh)
Mẹ đã yêu con, tự thuở nào
Mà tình yêu ấy, đẹp biết bao
Đẹp trong nụ cười và ánh mắt
Đẹp cả trần gian - rất tự hào.
Mẹ đã cho con, một cuộc đời
Con đường tươi sáng, tuổi đôi mươi
Thắp lên ngọn lửa, niềm tin sống
Ôm lấy đời con, giữa đất trời.
Trái tim của mẹ, rất thiêng liêng
Vượt cả thời gian, với bạc tiền
Dẫu đá có mòn, sông có cạn
Vẫn mãi sáng ngời, ánh trăng đêm.
Nếu lỡ một mai, mất mẹ rồi
Thì chẳng khác gì, kẻ mồ côi
Nhưng mẹ vẫn còn, trong hơi thở
Tiếng gọi ngàn năm, mãi tuyệt vời.