CHỦ ĐỀ: THƠ
BÀI THI: TÌNH NGƯỜI TRONG ĐẠI DỊCH MÃ SỐ: THƠ (34) Số lượng từ: 742
TÌNH NGƯỜI TRONG ĐẠI DỊCH
Trào nước mắt qua dòng tim tê tái Chắp hai tay cầu nguyện giữa thương đau COVID ơi sao gieo nỗi ưu sầu Cho nhân loại vọng vang lời thảm khốc… Tôi đã thấy cảnh muôn người lăn lóc Sốt, cảm ,ho đi đứng đến nặng nề Nằm máy thở, thở trong những cơn mê Rồi từ đó đi về lòng đất mẹ Tôi đã thấy kẻ run ...người buồn tẻ Khi hay mình "dương tính" phải cách ly Có trường hợp bức xúc đến sân si Không chấp nhận đây đang là sự thật Tôi đã thấy đồng hương tôi chật vật Giữa tâm dịch mong ước được về quê Con đường ấy sao quá đỗi lê thê… Ngồi trông ngóng hết thời gian giãn cách Tôi đã thấy người con nơi đất khách Khiến mẹ cha lo lắng đứng với ngồi "Ông trời ơi! xin cứu giúp con tôi Nó bình an tôi ra sao cũng được" Tôi đã thấy anh công an rảo bước Chống dịch thôi! Cả tháng chẳng về nhà Thương vợ...con... mà phải đứng từ xa Lau nước mắt " chờ ba về con nhé"! Tôi đã thấy biết bao nhiêu đứa trẻ Mới sanh ra lây nhiễm phải cách ly Ngoài mồ xanh cũng lắm kẻ xuân thì Ôi! tóc bạc tiễn đầu xanh đau đớn Tôi đã thấy những thanh niên mới lớn Đi xung phong mặc áo tình nguyện viên Nơi đầu tuyến gian khó chẳng than phiền Thương dân tộc vì quê hương đất Việt Tôi đã thấy bậc tu hành minh triết Đã dấn thân làm bồ tát giữa đời Nào tuyến đầu nào từ thiện khắp nơi... Đang phụng sự...có người...về với Phật Tôi đã nghe vài lời tâm sự thật Nơi xóm trọ, có già...trẻ...công nhân Xin từ thiện, tiền hỗ trợ mấy lần Cũng nhờ đó, tới nay chưa đến nỗi... Tôi đã nghe tiếng đoàn xe chạy vội Tải đầy rau, gạo, củ, muối, đường Chở nhiều hơn trên cả sự yêu thương Từ Đaklak, miền Trung... về Thành Phố (HCM) Tôi đã nghe từng tập đoàn ủng hộ Mua vaccine tiêm cho cả toàn dân Đội áo trắng nỗ lực suốt bội phần Y bác sĩ... xin cúi đầu kính phục! Tôi đã nghe ‘lá lành đùm lá mục’ Giờ biết thêm lá nát đùm te tua Nơi phong toả chia sớt gói "mì cua" Rau ngót, cải, muống, tơi trong khi đói. Tôi đã nghe từng đoàn người kêu gọi Miền trung lụt Sài Gòn đến giải nguy Nay Sài Gòn trong đại dịch lâm li Miền Trung vào Sài Gòn yên tâm nhé! Tôi đã nghe một vài lời trách nhẹ "Sao phạt tôi? Sao ko hỗ trợ dân?"... Này bạn ơi! Xin nghĩ lại muôn lần Hãy tuân thủ thì không ai làm khó. Hỗ trợ cho người nghèo hơn ta đó Bạn ổn rồi xin nhượng lại người sau Lúc này đây không nên nói những câu Gây oán trách, thêm giận hờn mệt mỏi Tôi đã nghe tiếng còi xe inh ỏi Chở người đi tiễn biệt lắm tang thương Chốn âm dương sao đau đớn đoạn trường Nỗi đau này sẽ có ngày kết thúc! Tôi lắng nghe với muôn vàn cảm xúc Trong tình người giữa đại dịch quê hương Luôn tự hào ở đất Việt thân thương Nơi thấu hiểu...thương yêu luôn hiện diện Ở đâu đó: Tiếng chuông chùa ngân vang trong đại điện Nhắc thu về tháng bảy lễ báo ân Tiết Vu Lan năm nay khác đôi phần Không có "lễ cài hoa hồng" trên áo Mà in lên lời dạy mẹ truyền trao Sống biết ân, tri ân rồi hồi báo Ơn quốc gia, ơn nghĩa của đồng bào Biết hy sinh, cho đi khi đầy đủ Biết lắng nghe bao niềm đau ấp ủ Trải lòng ra dung chứa khắp muôn phương Nguyện cầu cho nhân thế thoát tai ương Người thương người cảm thông cùng tha thứ Biết cảnh tỉnh, quý trân luôn gìn giữ Hạnh phúc đang có mặt quanh ta Quê hương này sẽ một thoáng không xa Không bệnh viện, không cách ly.. giã chiến Không chốt phòng, không covid triền miên Hãy cùng nhau tạo dựng bến bình yên! Để phục hồi quê hương cùng phát triển Chắp hai tay giữa thương đau cầu nguyện Dân tộc mình sẽ mãi được an yên! https://www.youtube.com/watch?v=JRD8aLGT8D8&list=PL-KxvjUbLY1p-VOVlFUsEfDgRl1VKibRt&index=27