CHỦ ĐỀ: THƠ MÃ SỐ: THƠ (54) Số lượng từ: 604
NHỮNG BƯỚC CHÂN TRONG ĐẠI DỊCH
Cuộc đời bãi bể, nương dâu Nhớ ơn biết mấy “Tuyến đầu” ngày đêm… Ở nhà ta nghĩ êm đềm Bên ngoài kia, đá gập ghềnh lắm thay! Bầu trời gió vẫn heo may Dưới “Miền đất lạnh” buồn ngây ngất buồn.
Hạ về những hạt mưa tuôn! Gợi ta nhớ lại “Cội nguồn nhân gian” Đời người quá đỗi gian nan Tử sanh - sanh tử ngút ngàn xưa nay!.
Có ai đó! tả bàn tay, Vững vàng tựa một rừng cây thông già. “Bàn tay có thể làm ra… Sức người sỏi đá cũng đà thành cơm”. Bàn tay dời đổi núi non Bàn chân quyết định sống còn hay không.
Bước chân hoà với cộng đồng Chung tay chống dịch, bỏ công quên mình! Bao chiến sĩ dám hi sinh… Gác tình phụ tử, gác tình phu thê. Biết bao Bác sĩ không về Nhà xưa hiu quạnh, bốn bề tịch liêu.
Tình nguyện viên góp sức nhiều! Vì tình nhân loại mà liều xông pha Dấn thân dù phải xa nhà Tâm tư dõng mãnh cùng là “thân chinh”.
Một lòng một dạ trung trinh Vì dân, vì nước, vì mình ngày mai. Ấy! Là những “Bậc kỳ tài”, Công an, Bộ đội sánh vai tương đồng Dẫu sức mỏi cũng gắng gồng Ngày đêm canh chốt phập phồng chẳng than! Sương đêm lạnh buốt không màng An ninh yên ổn lại càng hân hoan Mong dân tuân thủ hoàn toàn, Thực thi chỉ thị và đoàn kết chung Mỗi người tự biết khoanh vùng Bảo vệ sức khoẻ đặng cùng sống vui.
Nghĩ về đại dịch bùi ngùi… Nỗi đau nhân loại Ta - Người cùng chia Nguyện cùng sánh bước chẳng lìa! Thân tuy Tu sĩ sớm khuya tham thiền Dặn lòng khi gặp trái duyên Nhớ lời Phật dạy, “não phiền thả trôi”! Mau mau tìm lối giúp đời Bằng nhiều phương tiện hoặc lời dạy khuyên Gom năng lượng tốt Cửa thiền Lời Kinh cầu nguyện gởi “Miền tai ương”.
Tăng, Ni cất bước lên đường Đi vào tâm dịch chẳng vương vấn gì! Khi đi ta biết ta đi Đi bằng tâm huyết, nào bi luỵ sầu…! Mong rằng khi ở tuyến đầu Góp công như một “phép màu thời gian” Và chư Tôn đức các hàng Bước theo chân của “ Phật Hoàng” ngày xưa Nương theo “giáo Pháp Thượng thừa” Hành trang tải đạo lượng vừa sức thôi!
Bước chân thầm lặng dâng đời Nhường cơm đến một số người.., chơi vơi! Hôm nay ngủ ở góc trời, Hôm mai hiên vắng không người đi qua. Hoặc là những kẻ làm xa, Không nơi nương tựa, sống qua tháng ngày. Hay là những cảnh không may, Sa cơ lỡ vận, trắng tay gia tài.
Bỗng đâu dịch đến, kéo dài! Người đi, người ở, kẻ ngoài mộ xanh. Kiếp người ngẫm quá mong manh!!! Mấy ai thấu triệt “lá xanh sẽ vàng” Rồi khi lỡ nhịp cung đàn Lê thê chân bước lệ tràn xuyến xao
Vu lan lại đến lòng nao! Oái ăm đợt dịch bùng cao lan tràn Đồng bào đang phải lầm than Có người đành một thời gian xa nhà Mẹ cha vò võ… thiết tha! Trông mau hết dịch con xa tuyến đầu Về nhà mẹ đỡ lo âu Vì con nhuốm bạc mái đầu điểm sương.
Khắc ghi ân trọng song đường Dù “Tăng” hay “Tục” ta thường lưu tâm. Bước chân chánh niệm lặng thầm, Đền ơn Thầy tổ ân cần dạy ta. Luôn xem bốn biển là nhà Nơi đâu chân bước cũng là đoá sen.