Phật pháp nhiệm mầu
“Sự giác ngộ luôn hiện hữu trong tâm trí của mỗi người. Những giác ngộ nhỏ bé sẽ mang tới sự giác ngộ lớn lao. Nếu bạn hít thở và nhận ra vẫn đang sống, đó cũng là lúc bạn bạn chạm tay vào điều kì diệu của việc được sống và yêu thương mỗi ngày. Đó cũng là một loại giác ngộ”
(Thiền sư Thích Nhất Hạnh)
Đúng thế, đạo Phật gần gũi biết bao! Thế mà, lâu nay con đã tự mình ngộ nhận Đức Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni kính yêu của nhân loại là một đấng tối cao, ban phước giáng họa xuống trần gian qua việc đi chùa chỉ biết cầu xin và trả lễ. Mặc dù viếng chùa rất nhiều với gia đình vào những dịp Lễ, ngày Rằm hay mùng Một, nhưng con vẫn chưa từng biết đến hai chữ: “Phật pháp”.
Sau khi đọc xong hai quyển sách kì diệu và mầu nhiệm Đường xưa mây trắng và Không diệt không sinh đừng sợ hãi của sư ông Làng Mai viết, con đã có thể phần nào trả lời được. Sư Ông đã giúp con hiểu, Đức Phật thiêng liêng cũng là một con người bình thường như chúng ta. Thầy thường gọi là “Bụt”. Bụt không khoác trên mình những thứ thần thông và hào quang giống thần tiên, trời như thiên nhãn thông, tha tâm thông,… mà chỉ có trí tuệ, lòng từ, yêu thương làm căn bản. Cơ bản vậy mà ta thật khó hiểu điều Bụt dạy. Hoàn toàn đúng với câu nói: “Nhân thân nan đắc, phật giáo nan dung”.
Không chỉ vậy, Sư Ông còn chỉ rõ các phép thực tập chánh niệm cho tất cả mọi người đều có thể thực hành được. Nhờ chứng nhập được những thứ giản đơn như vậy, cuộc sống ta bớt đi đau khổ, xua tan đi những u minh, trí óc thêm sáng suốt, trở nên hạnh phúc hơn, không còn mê tín nữa. Từ đó, con nhận ra “Đến chùa” và “Phật pháp” hoàn toàn khác biệt. “Đến chùa” là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc Việt Nam hay theo tín ngưỡng dân gian. Khi gặp chuyện không may thì cầu xin Phật độ trì nhưng không nghe lời Phật giảng để mình tự giúp chính mình. Còn “Phật pháp” là việc học và thọ hưởng, áp dụng các pháp môn tu để chuyển hóa phiền não, chứng ngộ đạo quả.
Chính con đã dùng phương pháp: “Quán niệm hơi thở định tâm chuyên nhất, diệt trừ tạp niệm vọng tưởng”. Con thấy rất hiệu quả. Và đặc biệt, con nhớ lời Phật dạy: “Đạo hiếu là đạo Phật, tâm hiếu là tâm Phật” kèm theo bốn câu kệ:
“Chư ác mạc tác
Chúng thiện phụng hành
Tự tịnh kỳ ý
Thị chư Phật giáo.”
Theo con, Đạo Phật là một con đường đưa đến sự giải thoát, an vui Niết Bàn. Từ bây giờ, con xin nguyện đem hết lòng từ dâng lên Phật, chư vị Lịch đại Tổ sư, hộ pháp để hồi hướng công đức đạt thành ý chí xuất gia sau này. Nhằm đáp đền tứ đại trọng ân: ân cha mẹ, ân thầy tổ, ân đất nước, ân bè bạn và ơn tất thảy các chúng sanh có mặt trên quả địa cầu này. Con xin nguyện đem hết tâm thành kính hướng đến đạo Phật luôn mãi trường tồn, chánh pháp rạng ngời.
Đỗ Nguyễn Minh Triết